Giao thừa lúc nào cũng là một khoảnh khắc thật kỳ diệu! Nó gột rửa tâm hồn ta khỏi những lo âu toan tính đời thường, nó chảy vào lòng ta, như một dòng suối trong lành ngọt mát len lỏi qua cả những ngóc ngách sâu kín nhất của tâm hồn và thấm vào đó một làn nước dịu nhẹ, mát trong. Nó cứ chảy mãi, chảy mãi, để bao nhiêu đau thương, bao nỗi buồn phiền, lo sợ... đều như tan ra và nhẹ nhàng trôi đi theo dòng suối ấy. Bồng bềnh phiêu lãng giữa những đám mây mềm mại và ấm áp, dưới bầu trời hanh nắng tháng giêng và chút gió hiu hiu nhè nhẹ. Nhắm mắt lại thấy lòng bình yên lạ.
Thả trí tưởng tượng, sao lại không nhỉ?
Hình như ngày xuân ai cũng vui hơn, rộn ràng và đầy sức sống hơn? Chợt nghĩ tại sao không là thường xuyên mà chỉ trong ngày xuân, người ta mới chịu lạc quan lên nhỉ? Khi làm bất cứ việc gì thường xuyên, ta đều dần hình thành một thói quen. Suy nghĩ cũng vậy, nếu suy nghĩ tích cực, nó sẽ dần tạo cho ta thói quen suy nghĩ tích cực, và ngược lại. Theo như cái Law of Attraction thì, với những suy nghĩ tích cực, người ta sẽ có xu hướng thực hiện những hành động tích cực và từ đó gặt hái những kết quả cũng tích cực. Cũng theo nó thì, khi ta suy nghĩ tích cực, những ý nghĩ tiêu cực sẽ tự động bị gạt bỏ (mà nghĩ thử xem, đâu có ai vừa nghĩ tích cực vừa nghĩ tiêu cực cùng một lúc được đâu phải không, cho nên đã suy nghĩ tích cực thì những ý nghĩ tiêu cực không thể chiếm lấy tâm trí mình nữa :)
Trước đây, ta đã không dám có một tâm hồn lạc quan. Ta không dám lạc quan khi xung quanh còn biết bao khổ ải, đau thương. Ta không dám hạnh phúc khi mỗi ngày phải đối mặt với quá nhiều mất mát, quá nhiều bất công. Ta không cho phép mình được vui khi có muôn vàn những tiêu cực bủa vây tứ phía, khi những cơn bão dữ lúc nào cũng đe dọa nuốt chửng con tàu nhỏ bé mong manh. Ta đã sai. Một sai lầm trầm trọng. Dù ta có buồn, ta có đau khổ, ta có tuyệt vọng thì rốt cuộc cái thực tại đó có mất đi đâu. Ta vẫn luôn biết điều này. Nhưng sao ta vẫn nghĩ những ý nghĩ tiêu cực đó? Ấy là vì ta quên mất rằng, ta hoàn toàn có thể cải thiện sự tiêu cực đó! Ta cứ mãi chú ý đến bản thân những tiêu cực để rồi quên mất rằng ta phải làm gì đó để cải thiện nó. Đó mới là mục tiêu chính. Và ta chỉ có thể làm được điều này khi ta suy nghĩ tích cực. Vì sao ư? Thật đơn giản, ta muốn biến tiêu cực thành tích cực thì ta phải biết đến tích cực. Nếu ta chỉ nghĩ đến điều tiêu cực thì dù có biến chuyển mấy, những ý nghĩ tiêu cực cũng không thể tạo nên điều tích cực được! Nó chỉ chuyển hóa qua lại giữa những tiêu cực với nhau, giữa cái vòng lẩn quẩn hết tiêu cực này đến tiêu cực khác. Rồi đến bao giờ ta mới thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn ấy? Thay vì vậy, ta đã có thể làm được rất nhiều điều bằng cách sống lạc quan và suy nghĩ tích cực. Thay đổi từng chút, dần dần. Tập nghĩ đến những điều tích cực. Tìm ra những khía cạnh tích cực trong cuộc sống. Biết ơn những điều tốt lành thậm chí nhỏ nhặt nhất mà mình có được. Khi buồn phiền đến thì đừng cố quên đi nó mà hãy tìm cách nghĩ khác về nó, lờ đi mặt tiêu cực của nó... chỉ bằng những điều thật đơn giản, hạnh phúc sẽ đến thật tự nhiên. Nó hoàntoàn tùy thuộc và ta có muốn nó hay không.
Ta biết những gì ta biết về điều này chỉ là hạt cát trong cái triết lý sống muôn thưở. Nhưng chí ít ta đã có một lý tưởng sống nho nhỏ để hướng theo, để ta biết rằng mình vẫn hướng về cái thiện, và dù thực tại không như mong muốn ta vẫn hướng về một cuộc sống tốt đẹp hơn.