Nhỏ thích những bức họa với hình ảnh thực và cụ thể, những bức ảnh màu sắc sinh động và "đẹp" một cách đúng nghĩa đen. Còn tôi thích những bức tranh lập thể với đường nét đan xen, thích những sự vật được trừu tượng hóa trong đó, thích không gian gợi mở, hư hư thực thực của nó. Nhỏ bảo tôi "cao siêu".
Nhỏ thích những bức tượng thạch cao giống như thực với những đường nét sống động, trung thực. Còn tôi thích những tác phẩm điêu khắc nhiều chất liệu "quái gở, trông chẳng giống cái gì..." - theo lời của nhỏ. Tôi nói đó là do chúng đều có ý nghĩa riêng và cách thể hiện đó rất xuất sắc, độc đáo và sáng tạo. Nhỏ bảo tôi "cao siêu".
Nhỏ thích những bài nhạc rap, hiphop với gia điệu trẻ trung, sôi nổi. Còn tôi thích những âm thanh trầm tĩnh, khẽ khàng và sâu lắng như những bản sonata, instrumental. Nhỏ bảo tôi "cao siêu".
Nhỏ thích đọc truyện tranh với những hình ảnh dễ thương và những nhân vật cùng nội dung cũng đáng yêu như thế. Còn tôi thích đọc những tiểu thuyết đậm chất nhân văn, những câu chuyện trinh thám hóc búa, hay những tác phẩm văn học có thể suy nghĩ được. Nhỏ bảo tôi "cao siêu"
...
Tóm lại, nhỏ thích sự vật qua những gì nó thể hiện ra ngoài nhiều hơn, còn tôi chủ yếu thích bản chất và ý nghĩa của nó. Nhỏ lúc nào cũng bảo tôi "cao siêu", thích toàn những thứ "quá trừu tượng, không hiểu nổi...".
Tôi không nghĩ vậy. Không có khái niệm gì gọi là cao siêu hay không cao siêu trong sở thích mỗi người. Mỗi người có những sở thích riêng, có thể giống, có thể khác nhau. Không thể nói một người thích nhạc quốc tế là "cao siêu", cũng như một người thích cải lương là "tầm thường" được. Chỉ cần thích những thứ lành mạnh thì sở thích đó cần được tôn trọng và bình đẳng. Và xin nhớ cho rằng, con người là một thực thể rất kỳ diệu và cũng khá kỳ lạ, đôi khi người ta thích hay ghét cái gì mà chính họ cũng không biết tại sao đâu. Vì vậy, đừng trầm trồ và trộm nghĩ "sao mà cao siêu thế" khi thấy thằng bé 10 tuổi suốt ngày thích ngồi vọc những bài lập trình, hay hét toáng lên khi thấy một anh chàng tuổi teen thích chơi bắn bi.
Đọc tiếp....