mộng mong manh mà mộng mãi miên man
...
Đắm say cũng một kiếp người
Cuồng quay cũng một giấc Đời mà thôi
Đời ngọt đắng như vôi như mật
Đời được mất như nắng như mưa
Giật mình trong một giấc trưa
Tỉnh ra mới rõ: chỉ vừa ban mai
Trong cơn gió khoan thai nhè nhẹ
Mây miên man khe khẽ trôi xa
Lung linh hương sắc rừng hoa
Giậc mình tỉnh giấc: chỉ là chiêm bao.
Nhìn trước mắt trời cao vời vợi
Trông sau lưng phơi phới gió hồng
Ra đi trong ánh hừng đông
Hoa vàng lá ngọc tấm lòng chẳng xiêu
Chân dừng bước, ráng chiều rơi vội
Đêm bao la tiếp nối hành trình
Nắng lên rọi tiếng bình minh
Con đường trước mặt: vẫn hình dạng xưa?!
Mới hay đời như mưa bao chuyến
Sinh trong mây, tan biến trong mây
Tiến lùi quanh quẩn vòng dây
Ai vươn tay thấy nhánh cây thiên đường?
Đường lên đấy đau thương đầy mộng
Mộng trong mộng cũng mộng mà thôi
Nghìn năm mộng giấc phai phôi
Sướng vui, đau khổ... sẽ thôi chẳng còn.
Cao xanh gió thoảng từng cơn
Để lòng ta lại trắng hơn mây ngàn
Đọc tiếp....